Bác sĩ 9X: "Phải can đảm lắm mới theo được nghề Y"!

 10/04/2019 08:46 |  1696 lượt xem |  Chuyên mục: Tin tức Y tế |  Ngọc Anh

Rất nhiều sinh viên trường Y phải bỏ học giữa chừng vì không chịu được mùi hóa chất, khiếp sợ trước xác người, mặt tái mét khi nhìn thấy máu,... Cũng rất nhiều bác sĩ “né” trách nhiệm đến mức vội vàng chuyển người bệnh tới nơi khác, không lăn xả cứu người dù trong tầm tay. Phải có một trái tim gan dạ và can đảm mới có thể theo đuổi con đường trở thành y bác sĩ đầy gian nan.

bác sĩ trẻ

BS Tuấn khám chữa bệnh cho bà con vùng cao

Đó là lời tâm sự cởi mở và thành thật của nam bác sĩ Dương Minh Tuấn, quê ở Quảng Bình, một trong những người đầu tiên mạnh dạn đăng ký dự án “Dự án đưa bác sĩ trẻ tình nguyện về công tác tại miền núi, vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo, vùng có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn” của Bộ Y tế.

Sinh viên trường Y liên tục “rơi rụng”

"Năm thứ nhất đại học, một người bạn cùng khóa quyết định dừng việc học ngay buổi thực hành giải phẫu đầu tiên chỉ vì bạn không thể chịu nổi mùi phooc-môn ngâm xác, lại càng không dám nhìn xác người khô đặt trên bàn thí nghiệm.

Năm thứ hai đại học, một người bạn khác sau rất nhiều lần lấy hết dũng cảm để mổ chó trong giờ phẫu thuật thực hành, đã quyết định dừng học vì không chịu nổi mùi máu, không dám nhìn thấy máu.

Năm thứ ba đại học, một người bạn nữa khóc ngất khi chứng kiến một bệnh nhân đa chấn thương, chân tay gần như đứt lìa và dập nát vào cấp cứu ở Bệnh viện Việt Đức. Mấy ngày sau đó, bạn lại khóc ngất sau khi ép tim và chứng kiến một bệnh nhân qua đời. Bạn ấy xin dừng học.

Năm thứ tư đại học, một người bạn khác xin dừng học ngay vì không thể theo kịp khối lượng kiến thức đồ sộ phải học trong trường. Bạn không chịu được nữa nên bạn nghỉ.

Năm thứ năm đại học, một người bạn nữa xin nghỉ hẳn sau đợt nghỉ để điều trị bệnh. Hai tuần đi thực tập ở bệnh viện lao phổi, dù đã tuân thủ rất nghiêm ngặt về việc phòng bệnh nhưng rồi một ngày ho khạc đờm nhiều quá. Tình cờ đi khám bạn ấy biết mình cũng mắc lao. Và cả nhà bạn đã nhất quyết đồng tình với con quyết định thôi không học nữa.

Năm thứ sáu đại học, một cậu bạn phương xa nhảy từ tầng năm xuống tự tử, không cứu được. Trước khi đi, bạn để lại bức thư cho gia đình, nói rằng ở trường nhiều bạn học giỏi quá, nhiều thầy cô giỏi quá, áp lực học hành cộng thêm môi trường cạnh tranh quá khốc liệt khiến bạn không thể tìm thấy được lối thoát nào cho bản thân dù bạn cũng là một người học xuất sắc, chỉ là người giỏi sẽ có người giỏi hơn và bạn không chấp nhận được điều đó… Và khi tốt nghiệp ra trường, nhiều người bạn của tôi đã quyết định không theo nghề nữa".

Không mạnh mẽ thì không thể làm bác sĩ

Lẽ ra "Lương Y từ mẫu, thầy thuốc như mẹ hiền" nhưng bức tranh ngành Y nước ta ít nhiều đã thay đổi. Từ lời kể của các anh chị đi trước, tận mắt nhìn thấy Minh Tuấn đã hiểu ra được nhiều điều. Tất nhiên tích cực không thiếu nhưng tồn đọng vẫn còn rất nhiều. Câu chuyện phong bì bác sĩ nhận được, kê thuốc đắt tiền mà không cần biết hoàn cảnh kinh tế của người bệnh như thế nào,... vẫn diễn ra phổ biến ở nhiều bệnh viện từ tuyến Trung ương đến tuyến huyện.

Bên cạnh đó, có "những con râu làm rầu nồi canh". Chỉ vì sợ phải chịu trách nhiệm mà nhiều bác sĩ chỉ muốn nhanh chóng chuyển bệnh nhân đến nơi khác, không hề lăn xả cứu chữa họ dù chỉ trong tầm tay. Phải chăng trái tim của họ chưa đủ dũng cảm và gan dạ để sẵn sàng đứng ra làm hết mình. Phải chăng nhiều bác sĩ lựa chọn nghề Y nhưng trí tim của họ không đủ mạnh mẽ để theo đuổi.

Anh Tuấn kể: "Những ngày đi cấp cứu lâm sàng, chúng tôi có lịch trình kín mít. Làm gì có thời gian ngồi xả hơi, phải học ngày học đêm, trực liên miên, cuối tuần thì phải vác bút đi thi. Thậm chí có những sáng thứ 7 thi lâm sàng, chiều trực, thậm chí thức trắng đêm để lo cho bệnh nhân rồi chủ nhật phải có mặt ở hội thảo chuyên ngành để cập nhật kiến thức liên quan đến những phương pháp chữa trị mới.

Vào những ngày trực, chúng tôi ở bệnh viện 24/24 là chuyện bình thường. Khi đi làm, các bác sĩ phải đối mặt với hàng trăm người bệnh với hàng trăm nỗi niềm, làm việc trong những không gian chật chội với thực trạng cơ sở vật chất tại nhiều bệnh viện vẫn chưa được tốt. Người nhà bệnh nhân cũng gây áp lực lớn lên các bác sĩ. Họ luôn đòi hỏi người nhà của mình phải được chữa trị ngay lập tức.

bác sĩ trẻ

Chàng trai trẻ có cơ duyên với nghề, nặng lòng với nghiệp làm bác sĩ

Tôi nhớ lại câu chuyện về người bác sĩ trong sự cố y khoa Cát Tường vào năm 2015. Đó là một điều đáng buồn của ngành y tế. Tôi từng có cơ hội trực với bác sĩ đó một lần tại Khoa ngoại, Bệnh viện Bạch Mai. Khi sự việc xảy ra, việc đối diện với những trách nhiệm đã khiến anh ấy từ một người hiền lành, nói chuyện nhẹ nhàng với bệnh nhân đã hành động một điều mà không ai có thể tưởng tượng được. Tôi không phán xét vì tôi không ở trong hoàn cảnh của người bác sĩ đó. Song tôi chỉ thấy tiếc nuối cho một người bác sĩ. Đối với những y bác sĩ là việc tại phòng cấp cứu thì dường như áp lực còn được nhân lên nhiều lần. Anh đã từng làm việc tại Phòng Cấp cứu của Bệnh viện, cũng từng 2 lần liên tiếp bị chỉ mặt chửi vô đạo đức. Khi đó, anh đã cảm thấy như thế nào?

Tôi buồn! Tại sao mình tận tâm với người bệnh mà phải nhận lại những lời mắng chửi như vậy? Tôi nhớ, chồng của bệnh nhân chỉ thẳng tay vào mặt tôi: Tôi nói cho anh biết, đừng bao giờ chưa có đầy đủ xét nghiệm trong tay mà dám nói là bệnh nhân mắc bệnh này bệnh kia. Bằng chứng đâu mà anh nói vợ tôi có hen phế quản? Rồi gì mà phải nhập viện? Anh làm bác sĩ mà vô tâm, vô đức vậy à? Anh có biết anh nói như vậy sẽ khiến người nhà bệnh nhân vô cùng lo lắng không?

Hai mươi năm trước tôi từng mất đi một đứa con chỉ vì sự tắc trách của bác sĩ, cũng chẩn đoán theo dõi rồi cũng chưa cho làm xét nghiệm đủ đã kết luận vội vàng để cuối cùng con tôi phải ra đi. Tôi sững người lại khi nghe người nhà tâm sự vậy. Tôi nghĩ, khi đặt mình vào vị trí của họ, mình có thể cũng sẽ có những phản ứng như vậy. Nếu không đứng vào vị trí của họ thì sẽ nghĩ tại sao lại có một người vô ơn như thế?"

Khoảnh khắc chợt nhận ra tình yêu nghề và khát khao cống hiến

Bản thân chàng bác sĩ sinh năm 1991 cũng từng có suy nghĩ sẽ bỏ cuộc giữa chừng. Thế nhưng trải qua nhiều biến cố về gia đình, tình cảm, sự nghiệp,... cuối cùng anh đã trở lại bệnh viện với vũ khí lợi hại chẳng có gì khác ngoài chiếc áo Blouse trắng, ống nghe. Anh bộc bạch “lần quay lại này như được diễn trên sân khấu của mình”.

Mặc dù bản thân là người tận mắt chứng kiến nhiều bạn bè đồng trang lứa bỏ cuộc khi đang học tại Trường Đại học Y Hà Nội; mặt khác lại là người không có định hướng theo ngành Y từ đầu nhưng nhờ khoảnh khắc đặc biệt giúp Minh Tuấn nhận ra mình có tình yêu nghề và tha thiết theo đuổi nó.

Đó là vào năm cuối đại học, khi chỉ còn vài tháng nữa là tốt nghiệp thì bố của anh đột ngột qua đời. Anh buồn bã, đau khổ, dường như tuyệt vọng và muốn buông xuôi tất cả. Lúc đó Tuấn còn nghĩ đến chuyện sẽ bỏ học. Nhưng rồi nghĩ đến người bố đã khuất, nghĩ đến những người khác, anh bắt đầu thay đổi nhận thức: mình phải làm gì đó có ích để những người bệnh không phải chịu cảnh ra đi bất ngờ như bố. Từ suy nghĩ đến hành động, anh bắt đầu lao vào học tập điên cuồng, tham gia thực tập vừa để  rèn luyện tay nghề cũng là để chôn giấu nỗi mất mát.

Anh bộc bạch: “Tôi còn nhớ như in, trong một lần tham gia kíp cấp cứu, tôi là người ép tim ngoài lồng ngực cho bệnh nhân và cuối cùng bệnh nhân đó không qua khỏi. Tôi thấy buồn đến mức phải chạy ra ngoài hít thở.

Đúng lúc đó, một người đàn ông chạy đến ôm chầm lấy tôi và reo lên vui mừng: “Tôi vui quá bác sĩ ơi! Vợ và con tôi vừa vượt qua ca mổ đẻ khó”. Cùng một thời điểm, chứng kiến sự ra đi của một người bệnh và một sự sống mới lại bắt đầu... Vậy tại sao mình cứ đắm chìm trong nỗi buồn mãi…Đó chính là khoảnh khắc tôi nhận ra mình yêu nghề y và muốn trở thành bác sĩ.

Nguồn tin: Báo điện tử Gia Đình Mới

>>> BS Việt ghép nối thành công cánh tay bị đứt lìa khỏi xác 3 tiếng

>>> Vụ án BS Lương mãi chưa có hồi kết

 

TRƯỜNG CAO ĐẲNG Y KHOA PHẠM NGỌC THẠCH

 Địa chỉ: Số 127/3/5 Hoàng Hoa Thám, Quận Tân Bình, TP.Hồ Chí Minh

Điện thoại / Zalo / Line: 0899 955 990 - 0969 955 990

- Website:  caodangduoctphcm.org.vn

- Facebook: www.facebook.com/TruongCaoDangYKhoaPhamNgocThachTPHCM

Website chính thức của Trường cao đẳng y khoa Phạm Ngọc Thạch, mọi thông tin sao chép cần được đồng ý bằng văn bản.